Đuyên Hồng

Vu Vơ Thu

Em biết không
Thêm một loài hoa rụng
Hạ đã chào
Thu ghé lại bên song..
Bên anh giờ
Mây trắng cứ tung tăng
Gió phiêu đãng
Trời xanh lan vàng tím
Anh vẫn qua
Con đường mưa ngọt lịm
Suối vẫn mòn mỏi
Chạy xung quanh
Áo anh ướt
Từng giọt sầu qua gió
Nên biết rằng
Thu đã tới thật nhanh!
Mùa thu cũ
Tím bên hè phố nhỏ
Nét tình xưa
Về theo gió lang thang
Lối chờ ấy
Vì em không sang nữa
Nên tường hoang
Loang lổ mảng úa vàng…
Gấp thuyền giấy
Thả dòng quen một thưở
Chở vần thơ
Thu nhớ nét tình hồng
Xin gió đừng nổi lòng thành con sóng
Dìm ngập tình
Không một chốn
Lông bông…
Em có nghe
Gió về
Hoa rơi rụng
Cong môi ai
Nỗi nhung nhớ một thời
Em có biết
Trong lòng mình
Gió ngẫm
Từng nỗi buồn
Nên heo hút
Chơi vơi…
Nguyễn Hoàng

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vu Vơ Thu"